23.9.13

THÁNG CHÍN

THÁNG  CHÍN  MƯA  DẦM

Tháng  chín  đón em bằng những cơn mưa không thấy nổi mặt trời
Nhiu như nhạt nhòa em rơi ngày chia tay thuở ấy
Chiu lắt lay, hàng cây se se gió
Nỗi nhớ dật dờ không biết nép vào đâu

Em chưa từng gọi niềm đau là kỹ niệm
Dẫu đã xa nhau anh thuộc v người khác
Đôi lúc phải biết nụ cười song hành cùng nước mắt
Khoảng trống sau tình yêu là bài học vỡ lòng

Tháng  chín  mưa dầm...chiếc lá rụng ngoài song
Tê tái ngủ vùi bị cơn mơ đánh thức
Dĩ vãng dội v từng cơn đau thắt ngực
Đêm- em chẳng thể tìm ra chỗ trọ cho trái tim mình

Đã lâu rồi em quên cảm giác tựa vai anh
Quên khép rèm mi như thế nào để nụ hôn ghé xuống
Thèm lại một lần được hít căng mùi hương ấm
Nhưng tự dối lòng... Thôi nhé...Chẳng cần đâu...

Không có cổ tích nào để dành tặng cho nhau
Ừ, em biết... và đã thôi chờ đợi
Dỗ lòng yên giữa chiu mưa dịu vợi

Dù nắng chẳng bao giờ còn chạm nổi trái tim em...

28.8.13

TẠM BIỆT

TẠM BIỆT Blog



    Các bạn thân mến : mình đến với ngôi nhà cộng đồng này đến nay đã đúng 3 năm rồi, trong ba năm vui có và buồn cũng có!!! Xuân rất chân thành cảm ơn những tình cảm của các bạn trong thời gian qua đã dành cho Xuân rất nhiều và nhiều lắm... Những tình cảm này Xuân xin phép được giữ mãi trong lòng  đến cuối cuộc đời này, Xuân xin chúc các bạn luôn an lành và gặp nhiều may mắn trên đoạn đường mình đi các bạn nhé.


Ngày 28/8/2013
 Xuân Nguyễn

24.8.13

BUÔNG

BUÔNG!!!


Buông nổi nhớ cho lòng thanh thản
Buông niềm đau để đổi lấy nụ cười
Buông nổi buồn để đổi lấy niềm vui
Buông giận dữ... để cho lòng thanh thản
            Nghĩ thì vậy sao tim cứ bâng khuâng
           Có được vậy hay thêm phần đau khổ
          Lại trăn trở sợ tình rồi tan vở
          Có cùng anh đi đến cuối đoạn đường
          Hay rồi lại đêm trường ôm nhung nhớ ?
          Yêu cũng tựa như  quả me còn sống
          Nếm chua lè! sao vẩn cứ hoài mong ???
                                          

                                        Ngày 24/8/2013

6.8.13

VU LAN NHỚ MẸ



VU LAN NHỚ MẸ !!!


      Thế là mẹ đã không còn trên đời để mặc cái  áo len màu xanh mà con chắt chiu từ tháng lương ít ỏi đầu tiên để mua tặng mẹ… Giờ phút này, khi nhìn lên di ảnh mẹ  con mới thấm thía được nổi cô đơn  khi đời con không còn mẹ. con còn nhớ ngày xưa  mẹ phải bỏ đi những thói quen tưởng chừng thiết yếu đời thường như ăn sáng, uống ly sữa… để đủ tiền cho chị em tụi con ăn học .

     Từ sự vất vã và tảo tần của mẹ, tôi thấm thía lắm cái cay đắng ngọt bùi mà mẹ phải trải qua. Để rồi hôm nay khi mẹ nằm xuống yên nghỉ nơi phương trời xa, con mới thực sự hiểu hết những giá trị cuộc sống mà mẹ đã dạy. Nhưng mẹ ơi! Khi con chợt nhận ra thì mẹ đã không  còn trên cõi đời này. Mẹ đã xa con mãi mãi…!!!
      Trong tâm khảm mình, con thầm cảm ơn mẹ đã cho con một lần được sinh ra, cũng như mẹ đã từng nâng niu nhẹ nhàng từng bước chân chậm chạp kể từ lúc con cất tiếng khóc “Oa! Oa!” chào đời. Và hơn thế nữa, mẹ đã cho con một tuổi thơ hồn nhiên, một điểm tựa vững chắc để con bắt đầu cuộc sống mới trong vòng tay yêu thương... , và  con thầm cảm ơn mẹ đã cho con một lần được sinh ra  trên cuộc đời này.Mẹ ơi! Phải chăng thời gian là dòng chảy vòng tròn và vô tận, khi con đã đi hết một chặng đường dài để tìm lại con của ngày xưa…

 
       Ngày Mẹ mất có căn dặn chị em chúng con là cố gắng lo cho thằng Út, nhưng Mẹ ơi!!! “lực bất tòng tâm” rồi Mẹ ạ,  em con đả  ra đi theo Mẹ vì căn bệnh quái ác mặc dù chị em tụi con đả cố gắng  rất nhiều.

     Bây giờ con cũng đả làm Mẹ,  nhưng sức khỏe của con không có để lo cho con con  như Mẹ ngày xưa đã lo cho chi em chúng con, đôi khi con cũng cảm thấy buồn và bế tắc lắm ở nơi xa nào đó nếu linh thiêng, xin Mẹ hãy cho con một lời khuyên rằng con phải làm thế nào
    Cảm ơn tạo hóa đã cho chúng ta có một người mẹ của riêng ta. Một người mẹ dịu hiền, nhẹ nhàng, luôn bao bọc, chở che dù đứa con đã khôn lớn nhường nào. Một người mẹ luôn sẵn sàng hy sinh bản thân hay bất cứ thứ gì quý giá nhất trên cuộc đời này, để cho con sống trong hạnh phúc, êm đềm. Để mẹ thực hiện thiên chức của mình, Thượng đế đã tạo nên đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay nhỏ bé, mềm mại, nhưng phải làm rất nhiều việc...
       Bông hồng trắng con cài trên ngực áo như nhắc con rằng trong những bước đi của con luôn có mẹ…

31.7.13

Vì lý do riêng nên Xuân Nguyễn tạm thời Vắng mặt trên G+ một thời gian, rất mong các bạn thông cảm, Xuân luôn luôn nhớ tới các bạn và cám ơn các bạn đả đến chia sẻ vui buồn cùng mình trong thời gian qua, chúc các bạn nhiều sức khỏe và bình an trong cuộc sống
                                        CHÀO THÂN THƯƠNG
                                                XUÂN NGUYỄN

19.7.13

CÁT BỤI



CÁT   BỤI
Bạn thân ơi có bao giờ bạn nghỉ
Cuộc đời nay chỉ tạm bợ mà thôi .
Anh và tôi giàu sang hay nghèo khổ .
Khi trở về cát bụi cũng  trắng tay .

Cuộc đời là phù du như cát bụi
Sống hôm nay và đâu biết ngày mai .
Dù đời ta có dài hay ngắn ngủi
Rồi  cũng về với cát  bụi mà thôi

Thì người ơi xin đừng ganh , đừng ghét
Đừng hận thù tranh chấp với ai
Hãy vui sống những ngày ta có
Giữ cho nhau những giây phút tươi vui.

Khi ra đi cũng không còn núi tiếc
Vì đời ta đã sống trọn kiếp người
Với tất cả tấm lòng thành thương mến .
Đến mọi người xa lạ cũng như quen .

Ta là cát bụi về với cát  bụi
Trả trần gian những cay đắng muộn phiền
Hồn ta sẽ về nơi cao xanh ấy
Không còn lo lắng chốn  trần gian

8.7.13

Sài Gòn Mưa

MƯA


Sài Gòn chợt đổ cơn mưa
Ta mong người ấy sao đi chưa về
Hay là mưa ướt câu thề
Làm cho người ấy đường về đã quên
Mưa ơi! hãy cứ mưa đi nhé
Rửa sạch cho tôi những nổi buồn
Và hãy mang  dùm tôi nổi nhớ
Gởi cho một người ở tận nơi xa!!

  Hình như mưa tạo cho người ta nhiều nổi nhớ, đôi khi cũng không biết nhớ ai... chỉ là nhớ mà thôi, mưa đi rất vội và nắng cũng rất hiền, nhưng làm cho người ta dể chạnh lòng đôi khi phải khóc vì mưa, và thấy lòng mình sao tê lạnh quá.
      Nếu có ai đó hỏi tôi" tại sao lại thích mưa" tôi sẻ trả lời   " Vì mưa buồn nhưng đẹp ".

                                         Ngày buồn nhìn mưa 8/7/2013