13.4.14




***** ĐỢI CHỜ *****



Em từng chờ ... mỏi mòn trong đêm vắng
Nằm lắng nghe mưa rỉ rách bên thềm
Chạnh lòng buồn nước mắt thấm ướt thêm
Khắc khoải nhớ bao êm đềm thuở trước

Em mãi chờ ... nên mình em độc bước
Bao con đường phía trước chẳng bước đi
Thuở ngây thơ chưa hiểu chữ chia ly
Người con gái tuổi xuân thì mãi đợi

Em vẫn chờ ... vẫn mong anh sẽ tới
Bao yêu thương đã dành trọn cho anh
Một mùa xuân muôn hoa nở trên cành
Liệu tình mình có ngày xanh trở lại

Em chờ anh ... có thể nào mãi mãi
Dẫu tình yêu chẳng phai nhạt bao giờ
Nhưng lẽ nào anh chỉ là giấc mơ
Khi tỉnh giấc thấy mình em ngơ ngác

13.3.14

Xuân





Xuân Buồn!!





Mùa xuân bắt đầu với những cơn mưa đêm. Thường là nửa đêm về sáng. Khuya nay thức dậy đã nghe mưa về xao xác ngoài kia. Không gì tuyệt vời hơn nằm nghe tiếng mưa gõ nhịp trên mái nhà. Mưa hay gợi, nhắc về một ký ức nào đó đã xa mù khơi. Mưa đằm thắm vuốt ve những nhớ nhung một thời của một đời, vắng xa mà gần gũi. Tôi hay miên man về những cơn mưa như thế. Tuổi thơ tôi lớn lên từ những cánh đồng ngập nước, từ những cơn mưa buốt lạnh thịt da.  Sài Gòn  vào những  tháng ngày này, nắng cháy da,  tôi lại mơ ước có những cơn mưa phùn rỉ rả, dù cho nó có buồn da diết đến đâu!!!

28.11.13

MÙA ĐÔNG

Vậy là mùa đông đã v. Thiên nhiên, vạn vật đều đổi thay từ nn trời, sắc nắng. Bình minh đến muộn hơn và hoàng hôn sớm tắt.
Bước chân người cũng như chậm lại trong chiu gió cả. Cái lạnh của mùa đông như một bản tình ca ru ta vào nỗi nhớ, gợi những nỗi buồn từ ngày tháng xa xăm...
Có lẽ, mùa đông là mùa gợi nhiu vấn vương và nhung nhớ nhất. Những nỗi nhớ nửa hư, nửa thực. Những nỗi nhớ nửa còn, nửa mất... Có khi thoảng qua tựa gió, có khi lại quay quắt, cồn cào đến trào dâng nước mắt. Như nỗi lao xao của chiếc lá cuối cùng, khiến ta mơ hồ giữa thực tại và quá khứ... Xa nhau đã mấy những mùa đông? Em không đếm, và anh cũng thế. Có nhau rồi buông tay nhau lặng lẽ. Mùa trở buồn rồi, anh nơi ấy, có lạnh không?
Như những dòng sông, cuộc sống cứ hối hả và luôn luôn luân chuyển cuốn ta đi trong những nỗi bộn b, lo toan thường nhật. Để rồi, khi giật mình nhìn lại, nhận ra ta đã bỏ quên bao yêu thương trong những mùa dài xao xác. Gió, đã cuốn đi những yêu thương chưa kịp cất thành lời...
Có ai từng đi qua thương nhớ, mới biết rằng thương nhớ rất lâu. Có người bước vào cuộc đời ta trong một cuộc tình, rồi rời xa ta như những dòng sông nhỏ. Ra đi và để lại dấu chân in hằn trong min nhớ khôn nguoi. Có thể, những nỗi nhớ sẽ làm ta trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn. Nhưng, cũng có những nỗi nhớ chỉ mùa đông mới thấu. Có những nỗi buồn chỉ cơn mưa chiu lạnh ấy mới hiểu mà thôi…

“Chẳng phải vô tình mà sinh ra nỗi đau/ Sinh ra cả một mùa cho người ta thấy lạnh”... Mùa đông lại cất lên một bản tình ca thật lạ trong khuôn nhạc đượm màu xám ngắt của đất trời, giữa mưa phùn giăng lối khắp muôn nơi. Ta đã đi qua bao mùa đông giá, mỗi mùa lại thấy mình thêm nhiu kỷ niệm và nỗi nhớ. Có lẽ, mùa đông chỉ không lạnh khi lòng người được sưởi ấm bởi yêu thương.

21.10.13

CƠN MƯA BẤT CHỢT




CƠN MƯA BẤT CHỢT
                                                       ----------------
  Người ta biết đến Sài Gòn với cái bầu không khí nóng bức, tiếng còi xe mỗi khi kẹt đường giờ tan sở. Đó như là quy luật, sự vận động của con người sống ở đất Sài Gòn. Ấy vậy mà hôm nay, một cơn mưa bất chợt làm mát cả đất trời Sài Thành. Bao dự định của con người có thể sẽ bị tan trong những giọt mưa. Mưa Sài Gòn.

      Sài Gòn mưa bao giờ cũng vậy, luôn mang lại cho người ta cái cảm giác dễ chịu, dễ chịu đến mức những gì của ngày xa xưa có thể quay lại một cách dể dàng trong những cơn mưa. Mưa Sài Gòn không tuân theo bất kì một quy luật nào cả. Có khi là một bản nhạc với những giai điệu cực rộn rã, dồn dập. Nhưng cũng có khi lại như một bản giao hưởng du dương nhẹ nhàng đến lạ kỳ.

    Những cơn mưa cuối  mùa lần lượt đến mang theo những hơi thở mới của đất của trời. Gió ngày mưa có vẻ lạnh hơn, hương đất ngày mưa có vẻ thoải mái hơn và con người ngày mưa có vẻ hay chạnh lòng hơn.

 Sài Gòn mưa rồi! Nhớ!
 Nói đến mưa Sài Gòn là nói đến những nỗi nhớ miên man vô tận của những tháng ngày đã qua. …để rồi cuối cùng còn lại chỉ là một nỗi nhớ không tên trong ký ức.

Sài Gòn mưa rồi! Sợ!

Mưa Sài Gòn đôi lúc cũng làm người ta sợ hãi vô cùng. Những cơn mưa dữ dội, những tiếng sét ầm ầm bên tai, những tia chớp sáng 
Mưa, làm người ta dể dàng cảm thấy cô đơn, dể trông vắng,  suy nghĩ lung tung. Mưa làm dậy nên những khắc khoải trong lòng,  làm người ta dể dàng đối diện thật sự với chính mình. Mưa…là nỗi sợ.

 Những giọt mưa đọng trên áo, trên tóc, trên mặt người đi đường, nhưng bạn chợt nhận ra những nét mặt khác với thường ngày. Không nhăn nhó, không vội vã vì phải chờ đèn xanh, có lẽ cơn mưa bất chợt đã phần nào đó làm dịu mát nỗi lòng của con người. Để họ có thể dễ dàng thở ra những muộn phiền, để mưa làm trôi đi bao nhọc nhằn ngày cũ.

    Đến vội vàng, nhưng dư âm đọng lại. Cơn mưa bất chợt khiến lòng người bỗng thổn thức và đặc biệt hơn, ai cũng sẽ nhận ra sự thay đổi của đất trời, của chính mình. Vì mưa đánh thức con người khỏi cái vòng tuần hoàn của công việc, của cuộc sống.

"Mưa bất chợt đến rồi lại đi

Để lòng em cồn cào hoài niệm cũ..."

“Nếu một người nào đó nói rằng họ yêu mưa có lẽ vì họ yêu cái cách mà mưa mang những hồi ức xa xưa trở về bên họ theo một cách nhẹ nhàng đến vô thường"

17.10.13

20/10


CHÚC MỪNG NGÀY PHỤ NỮ VIỆT NAM      20/10






Nhân ngày Phụ Nữ Việt Nam 20-10, Xin gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến các Bà, các Mẹ, các Chị, các Em và tất cả Phụ nữ Việt Nam!!! chúc phái nữ luôn Mạnh Khoẻ, yêu đời và mãi mãi hạnh phúc bên người thân yêu nhất của mình các bạn nhé.

9.10.13

CẢM XÚC

Cảm xúc cuộc sống, hãy lắng nghe tâm hồn của bạn

Hãy sống chậm lại để cảm nhận…
Cuộc sống là vô vàn những mảng màu lắp ghép, những cung bậc cảm xúc như nối tiếp nhau: buồn, vui, hạnh phúc, chán nản, thất vọng, vui tươi, xót xa… của hàng loạt số phận. Những niềm vui nho nhỏ, những nỗi buồn man mác tiếp nối nhau, đan xen những giây phút ấm áp, tươi vui.
chonhau1nucuoi 51466 rain Cảm xúc cuộc sống, hãy lắng nghe tâm hồn của bạn
Và đôi khi, ta vô tình bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc sống và lãng quên những điều bình dị vốn rất quen thuộc xung quanh, để khi nhận ra, ta biết mình đã để tuột khỏi tay rất nhiều thứ, rồi nuối tiếc, rồi tự chất vấn mình, tự dằn vặt rằng tại sao? tại sao?…

Hãy sống chậm lại và cảm nhận”, mỗi người đôi khi hãy để mình sống chậm hơn một chút để quan sát con người xung quanh, để lắng nghe những âm thanh rất đỗi thân thương, để tìm kiếm những vẻ đẹp bình dị, để gạn bớt những lo toan, những vội vã trong tâm trí, cảm nhận từng phút giây, từng khoảnh khắc của cuộc sống kỳ diệu và để hi vọng về một ngày mai tươi mới

3.10.13





TÌNH XA VẮNG


Biết về đâu giữa dòng đời nghiệt ngã

Giọt thu tàn lã chã lá vàng rơi

Những đêm về trong nỗi nhớ sầu khơi

Lệ nhạt nhòa trôi theo miền ký ức


Đã dỗ dành con tim đừng thổn thức

Nhưng sao lòng bứt rứt giữa ngổn ngang

Tìm bóng anh trong giấc ngủ mơ màng

Rồi chợt tỉnh ngỡ ngàng.. Tình xa vắng


Dẫu biết rằng tình yêu còn vị đắng

Nhưng lòng sao vẫn nặng với nghĩa xưa

Để cho hồn ướt đẩm dưới cơn mưa

Vẫn không thể xua đi bao nỗi nhớ

.......................