5.1.13


204.gifNHỚ BẠN
      Sài gòn đang vào  mùa mưa, những cơn mưa đôi khi bất chợt cũng như tình yêu chợt đến rồi chợt đi khó lòng mà níu kéo, ngày xưa mình rất ghét những cơn mưa tầm tả, nó làm cho mình buồn xé lòng khi nhìn nó. Nhưng bây giờ với mình mưa là một kỷ niệm khó quên của mình,
      Trong chuyến du lịch về Cần Thơ Vô tình mình quen được anh ấy,Anh là giáo viên của một trường THCS tại Sóc Trăng ,Anh đi công tác cùng vài người bạn, còn mình thì đi di lịch cùng bà chị và vài người bạn, phải nói trong nhóm mình là người xấu nhất đó, tối hôm đó trời mưa tầm tả nhưng tụi mình lại đươc mời đi ăn chè, Cần thơ cũng có nhiều quán chè lý tưởng lắm.  Ai nói gì thì nói , mình cứ thoải mái ăn ly chè nóng trong trời mưa tầm tả thật là thú vi vô cùng.
      Khi về đến Sài gòn sau 1 tháng mình nhận được thư của anh ấy xim làm quen và đòi làm ban tri kỷ , mà lúc đó mình đâu có biết bạn tri kỷ là cái quái quỉ gì đâu,  nhưng cũng nhận lời "Ừ tri kỷ thì tri kỷ" Anh vui lắm và cứ hàng tháng anh gởi cho tôi hai lá thư. rồi một ngày nọ anh bảo với tôi là sẻ đi nghĩa vụ quân sự và đang học tại Hóc Môn tôi có hứa là sẻ lên thăm anh nhưng vì ngại nên tôi không đi. Đến khi anh ra trường được  về phép anh có ghé cơ quan nơi tôi làm việc , nhưng tôi không dám cho anh biết nhà vì thú thật với các bạn là lúc đó tôi đang  có người yêu
       Khoảng một năm  sau tôi cũng không tin vào mắt mình nửa ,  trước mặt tôi là anh,  với nước da đen sạm của một người lính , chứ không phải thầy giáo trắng trẻo ngày nào , nhưng thật buồn cho anh vì ngày hom đó tôi đang chuẩn bị cho lể hỏi của mình nhưng tôi không dám nói cho anh biết sự thật này và cứ từ đó tháng nào anh cũng viết cho tôi 2 lá thư nói chuyện nhưng tôi không hồi âm lại, xem xong rồi đốt vì sợ chồng thấy.
       Khi cơ quan tôi chuyển chổ cũng từ đó tôi và anh mất liên lạc vì hồi đó đâu có DT và chát chit như bây giờ.
       Đây là câu chuyện thật 100% của tôi, hôm nay tôi xin được trãi lòng mình với các bạn,  và cũng hy vọng tìm được anh,  một người bạn tốt của tôi.


Mưa buồn ly biệt


Trời mù mịt mây đen đang vần vũ

Mây đảo điên che phủ kín mặt trời

Trời đau lòng để nước mắt mưa rơi

Mưa xối xả xót xa tràn mặt đất.


Như tiễn biệt giấc mơ vừa đánh mất

Như tiễn đưa niềm tin sớm lụi tàn

Như chia lìa tình chưa hợp đã tan

Như khát vọng ở trong lòng vừa chết.


Ta cố chặn dòng nước buồn ly biệt

Bằng đôi tay giá lạnh bởi lẻ loi

Nước tràn tay, nước vẫn cứ chảy xuôi

Cuốn đi cả ước mong cùng nỗi nhớ.


Trời mưa mãi trút hết không buồn khổ?

Để ngày kia mưa tạnh nắng lại về

Ta vẫn buồn, ta vẫn xót xa ghê

Chẳng biết đến bao giờ đây không khóc.


Ai nỡ gieo trong lòng ta chết chóc

Xé tim ta triệu mảnh, triệu nỗi buồn

Cho hồn ta mãi mãi vẫn cô đơn

Cho uất hận chất đầy thêm uất hận.




5 nhận xét:

  1. blog chị đẹp quá ! Chúc chị cuối tuần an lành,tràn ngập niềm vui, hạnh phúc nhé chị !

    Trả lờiXóa
  2. Entry rất hay !Có những người ......thật khó quên chị nhỉ ? Hi hi.

    Trả lờiXóa
  3. Đúng như bạn nói, có nhưng chuyện tưởng rằng đả quên nhưng lại rất khó, thôi thì hảy giử cho mình một kỷ niệm đẹp bạn nhỉ? bạn có phải là Hoa Vàng mà mình đả gặp hôm Jacky về không vậy.

    Trả lờiXóa
  4. Blog của bạn còn thiếu nhiều tiện ích khá quan trọng, như khách tham gia web, hiện lời bình v.v.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có gì giúp mình nha, mình mới biết sơ sơ thôi, cám ơn bạn trước.

      Xóa