17.2.13
Cảm nghĩ Xuân
Xuân tới, hơi thở nồng nàn, cảm giác ngất ngây,
rạo rực như cũng muốn theo về. Thật hạnh phúc cho bất cứ ai cảm nhận đươc nhịp
thở của mùa xuân vì mùa xuân như một cung đàn có thể gảy được tất cả những giai
điệu yêu thương dành tặng cho cuộc đời. Năm nào xuân cũng đến và mỗi mùa xuân
đều mang một hương vị riêng của yêu thương.
Mùa xuân khoác cho mọi vật chiếc áo xanh tươi mơn mởn, điểm những màu hoa trắng
hồng trên nền áo nguyên sơ. Xuân đến mang theo hơi ấm của đất trời, xua tan đi
những băng giá ảm đạm của mùa đông. Xuân đem sức sống mới cho muôn loài, đem
hơi ấm lan tõa khắp nơi. Vạn vật chợt bừng tỉnh sau những đêm đông dài lạnh
lẽo. Từng đàn chim én ríu rít gọi nhau về, chao liệng trên bầu trời xanh thẳm.
Ban mai nắng dịu. Nắng sưởi ấm nền nhà, mái ngói. Nắng sưởi ấm những nẻo đường
quê lầy lội. Nắng khẽ gõ cửa gọi những chồi non mơn mởn ra khỏi giấc ngủ vùi
trong những ngày đông giá. Thật kì diệu biết bao! Mới chỉ có một vài tuần, mà
nắng đã đánh thức chồi non của muôn nghìn cây lá. Sức xuân mãnh liệt cứ thế
theo nắng vàng, theo chồi biếc mà tràn khắp mọi nơi. Ta hãy lắng nghe trong gió
lời thì thầm cám ơn mùa xuân của cây, của đất, của những đàn chim di trú bay
về. Và trong lòng ta dường như cũng đang dâng tràn những xúc cảm trước nồng
nàn, dịu ngọt của mùa xuân.
18.1.13
CHÀO XUÂN
Nắng xuân vàng rực rỡ
Đàn én lượn trời cao
Mai Lan đùa nhau nở
Pháo vang lời đón chào
Tung tăng và hớn hở
Dáng em hồn nhiên sao
Tim lòng như rộn mở
Đón tình anh bước vào
Tuyết rơi ngoài song cửa
Gió rít trời mù sương
Thời gian trôi lần nữa
Đông tàn thôi vấn vương
Nhưng rồi cơn gió lạnh
Em giật mình xôn xao
Giấc mơ xuân đẹp quá.
Đàn én lượn trời cao
Mai Lan đùa nhau nở
Pháo vang lời đón chào
Tung tăng và hớn hở
Dáng em hồn nhiên sao
Tim lòng như rộn mở
Đón tình anh bước vào
Tuyết rơi ngoài song cửa
Gió rít trời mù sương
Thời gian trôi lần nữa
Đông tàn thôi vấn vương
Nhưng rồi cơn gió lạnh
Em giật mình xôn xao
Giấc mơ xuân đẹp quá.
9.1.13
HƯƠNG XUÂN
Hương Xuân
-----------
Lắng nghe như tiếng nàng xuân
Lướt trên ngọn gió thì thầm gọi hương
Nắng mai đón những giọt sương
Chồi non ngậm nắng, uống sương ngọt ngào.
Xuân sang nắng ấm lên cao
Mùi hương đây đó len vào tóc mây.
Chợ hoa mới tụ về đây.
Người, hoa xen lẫn hàng cây quất vàng.
Thanh Long, Bưởi, Dứa, Cam vàng
Long Lân Qui Phụng rộn ràng sánh vai.
Khu vườn Thượng Uyển nối dài
Xương Rồng bật nụ, đôi nai nghểnh đầu.
Vườn Xuân khoe sắc muôn màu
Phong Lan, Cúc, Huệ chụm đầu tỏa hương
Mãn đình hồng với Lay-ơn
Kiêu sa sánh với một vườn hoa Ly
Hồng Nhung cô gái kiêu kì
Trong làng hoa đứng nhất nhì từ lâu.
Bích đào khách quí nhiệm mầu (*)
Mai vàng rực rỡ thay câu chúc mừng.
Hương Xuân ngây ngất trùng phùng
Đón chào năm mới ta cùng chúc Xuân
-----------
Lắng nghe như tiếng nàng xuân
Lướt trên ngọn gió thì thầm gọi hương
Nắng mai đón những giọt sương
Chồi non ngậm nắng, uống sương ngọt ngào.
Xuân sang nắng ấm lên cao
Mùi hương đây đó len vào tóc mây.
Chợ hoa mới tụ về đây.
Người, hoa xen lẫn hàng cây quất vàng.
Thanh Long, Bưởi, Dứa, Cam vàng
Long Lân Qui Phụng rộn ràng sánh vai.
Khu vườn Thượng Uyển nối dài
Xương Rồng bật nụ, đôi nai nghểnh đầu.
Vườn Xuân khoe sắc muôn màu
Phong Lan, Cúc, Huệ chụm đầu tỏa hương
Mãn đình hồng với Lay-ơn
Kiêu sa sánh với một vườn hoa Ly
Hồng Nhung cô gái kiêu kì
Trong làng hoa đứng nhất nhì từ lâu.
Bích đào khách quí nhiệm mầu (*)
Mai vàng rực rỡ thay câu chúc mừng.
Hương Xuân ngây ngất trùng phùng
Đón chào năm mới ta cùng chúc Xuân
5.1.13
NHỚ BẠN
Sài gòn đang vào mùa mưa, những cơn mưa đôi khi bất chợt cũng như tình yêu chợt đến rồi chợt đi khó lòng mà níu kéo, ngày xưa mình rất ghét những cơn mưa tầm tả, nó làm cho mình buồn xé lòng khi nhìn nó. Nhưng bây giờ với mình mưa là một kỷ niệm khó quên của mình,
Trong chuyến du lịch về Cần Thơ Vô tình mình quen được anh ấy,Anh là giáo viên của một trường THCS tại Sóc Trăng ,Anh đi công tác cùng vài người bạn, còn mình thì đi di lịch cùng bà chị và vài người bạn, phải nói trong nhóm mình là người xấu nhất đó, tối hôm đó trời mưa tầm tả nhưng tụi mình lại đươc mời đi ăn chè, Cần thơ cũng có nhiều quán chè lý tưởng lắm. Ai nói gì thì nói , mình cứ thoải mái ăn ly chè nóng trong trời mưa tầm tả thật là thú vi vô cùng.
Khi về đến Sài gòn sau 1 tháng mình nhận được thư của anh ấy xim làm quen và đòi làm ban tri kỷ , mà lúc đó mình đâu có biết bạn tri kỷ là cái quái quỉ gì đâu, nhưng cũng nhận lời "Ừ tri kỷ thì tri kỷ" Anh vui lắm và cứ hàng tháng anh gởi cho tôi hai lá thư. rồi một ngày nọ anh bảo với tôi là sẻ đi nghĩa vụ quân sự và đang học tại Hóc Môn tôi có hứa là sẻ lên thăm anh nhưng vì ngại nên tôi không đi. Đến khi anh ra trường được về phép anh có ghé cơ quan nơi tôi làm việc , nhưng tôi không dám cho anh biết nhà vì thú thật với các bạn là lúc đó tôi đang có người yêu
Khoảng một năm sau tôi cũng không tin vào mắt mình nửa , trước mặt tôi là anh, với nước da đen sạm của một người lính , chứ không phải thầy giáo trắng trẻo ngày nào , nhưng thật buồn cho anh vì ngày hom đó tôi đang chuẩn bị cho lể hỏi của mình nhưng tôi không dám nói cho anh biết sự thật này và cứ từ đó tháng nào anh cũng viết cho tôi 2 lá thư nói chuyện nhưng tôi không hồi âm lại, xem xong rồi đốt vì sợ chồng thấy.
Khi cơ quan tôi chuyển chổ cũng từ đó tôi và anh mất liên lạc vì hồi đó đâu có DT và chát chit như bây giờ.
Đây là câu chuyện thật 100% của tôi, hôm nay tôi xin được trãi lòng mình với các bạn, và cũng hy vọng tìm được anh, một người bạn tốt của tôi.
Trong chuyến du lịch về Cần Thơ Vô tình mình quen được anh ấy,Anh là giáo viên của một trường THCS tại Sóc Trăng ,Anh đi công tác cùng vài người bạn, còn mình thì đi di lịch cùng bà chị và vài người bạn, phải nói trong nhóm mình là người xấu nhất đó, tối hôm đó trời mưa tầm tả nhưng tụi mình lại đươc mời đi ăn chè, Cần thơ cũng có nhiều quán chè lý tưởng lắm. Ai nói gì thì nói , mình cứ thoải mái ăn ly chè nóng trong trời mưa tầm tả thật là thú vi vô cùng.
Khi về đến Sài gòn sau 1 tháng mình nhận được thư của anh ấy xim làm quen và đòi làm ban tri kỷ , mà lúc đó mình đâu có biết bạn tri kỷ là cái quái quỉ gì đâu, nhưng cũng nhận lời "Ừ tri kỷ thì tri kỷ" Anh vui lắm và cứ hàng tháng anh gởi cho tôi hai lá thư. rồi một ngày nọ anh bảo với tôi là sẻ đi nghĩa vụ quân sự và đang học tại Hóc Môn tôi có hứa là sẻ lên thăm anh nhưng vì ngại nên tôi không đi. Đến khi anh ra trường được về phép anh có ghé cơ quan nơi tôi làm việc , nhưng tôi không dám cho anh biết nhà vì thú thật với các bạn là lúc đó tôi đang có người yêu
Khoảng một năm sau tôi cũng không tin vào mắt mình nửa , trước mặt tôi là anh, với nước da đen sạm của một người lính , chứ không phải thầy giáo trắng trẻo ngày nào , nhưng thật buồn cho anh vì ngày hom đó tôi đang chuẩn bị cho lể hỏi của mình nhưng tôi không dám nói cho anh biết sự thật này và cứ từ đó tháng nào anh cũng viết cho tôi 2 lá thư nói chuyện nhưng tôi không hồi âm lại, xem xong rồi đốt vì sợ chồng thấy.
Khi cơ quan tôi chuyển chổ cũng từ đó tôi và anh mất liên lạc vì hồi đó đâu có DT và chát chit như bây giờ.
Đây là câu chuyện thật 100% của tôi, hôm nay tôi xin được trãi lòng mình với các bạn, và cũng hy vọng tìm được anh, một người bạn tốt của tôi.
Mưa buồn ly biệt
Trời mù mịt mây đen đang vần vũ
Mây đảo điên che phủ kín mặt trời
Trời đau lòng để nước mắt mưa rơi
Mưa xối xả xót xa tràn mặt đất.
Mây đảo điên che phủ kín mặt trời
Trời đau lòng để nước mắt mưa rơi
Mưa xối xả xót xa tràn mặt đất.
Như tiễn biệt giấc mơ vừa đánh mất
Như tiễn đưa niềm tin sớm lụi tàn
Như chia lìa tình chưa hợp đã tan
Như khát vọng ở trong lòng vừa chết.
Như tiễn đưa niềm tin sớm lụi tàn
Như chia lìa tình chưa hợp đã tan
Như khát vọng ở trong lòng vừa chết.
Ta cố chặn dòng nước buồn ly biệt
Bằng đôi tay giá lạnh bởi lẻ loi
Nước tràn tay, nước vẫn cứ chảy xuôi
Cuốn đi cả ước mong cùng nỗi nhớ.
Bằng đôi tay giá lạnh bởi lẻ loi
Nước tràn tay, nước vẫn cứ chảy xuôi
Cuốn đi cả ước mong cùng nỗi nhớ.
Trời mưa mãi trút hết không buồn khổ?
Để ngày kia mưa tạnh nắng lại về
Ta vẫn buồn, ta vẫn xót xa ghê
Chẳng biết đến bao giờ đây không khóc.
Để ngày kia mưa tạnh nắng lại về
Ta vẫn buồn, ta vẫn xót xa ghê
Chẳng biết đến bao giờ đây không khóc.
Ai nỡ gieo trong lòng ta chết chóc
Xé tim ta triệu mảnh, triệu nỗi buồn
Cho hồn ta mãi mãi vẫn cô đơn
Cho uất hận chất đầy thêm uất hận.
Xé tim ta triệu mảnh, triệu nỗi buồn
Cho hồn ta mãi mãi vẫn cô đơn
Cho uất hận chất đầy thêm uất hận.
TÔI SỢ LẮM RỒI
Tôi sợ lắm, ôi cảnh nắng
tàn,
Gió Thu thấm lạnh mảnh hồn
tan,
Cho lòng nhung nhớ... thêm
nhung nhớ…
Một thoáng hương đưa...
cũng ngỡ ngàng...
Từng giọt mưa buồn bên mái
hiên,
Mưa Thu dai dẳng nặng ưu
phiền,
Giọt sầu cô phụ già thêm
tuổi,
Cay đắng lòng ai với nỗi
riêng!
Tôi sợ chiều Thu rớt dịu
dàng,
Mình tôi ngơ ngẩn giữa đồi
hoang,
Trông về quê bạn sầu giăng
phủ,
Một đám mây trôi bạt cuối
ngàn...
Người ở phương nào? Tôi ở
đây!
Sương Thu thấm lạnh ướt
vai gầy,
Và từng đêm xuống trăng mờ
ảo...
Tôi vẫn là tôi của đọa đày!
Tôi sợ lắm rồi... mỗi ánh
sao,
Hồn Thu chết lặng nỗi hư
hao,
Lệ sầu chan chứa... lòng
khô cạn,
Khóc tiễn người đi từ độ
nào!
ST
2.1.13
Các bạn ơi năm mới đến rồi ,trong cuộc sống hàng ngày mặc dù chúng ta còn những vất vả, lo toan và cũng có những cái mà chúng ta còn phải trăn trở, suy nhĩ. hãy vứt nó lại cho năm củ và mỉm cười với năm mới các bạn nhé. Xuân chúc tất cả các bạn năm 2013 Hạnh phúc, thành đạt thật nhiều và AN KHANG THỊNH VUONG . |
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)